Núi Két ở huyện Tịnh Biên, An Giang còn gọi là Anh Vũ Sơn. Ông Nguyễn Văn Sơn ở Xã Thới Sơn, Tịnh Biên, An Giang là người đầu tiên ở ĐBSCL đã đầu tư tiền tỉ mua núi ông Két, một trong bảy điểm núi thiêng vùng thất sơn nhiệm mầu để làm du lịch.
Nghe đâu ngày xưa trên ấy có chư tiên giáng thế và có rất nhiều loài thú hoang dã sinh sống. Bởi vậy ngày nay trên đỉnh núi két còn đó những dấu tích mà dân gian đặt cho cái tên như Sân tiên, Giếng tiên, Điện ông Hổ, Điện ông Năm, hàm ếch….
Ở gần chân núi có ba di tích rất được nhiều người đến thăm viếng và chiêm bái hơn cả, đó là Đình Thới Sơn, Chùa Thới Sơn, Chùa Phước Điền, vì các nơi thờ này đều gắn liền với thời lưu dân đi mở đất và với giáo phái Bửu Sơn Kỳ Hương.
Ông Đình Tây tên thật Bùi Văn Tây là một trong nhiều đệ tử giỏi của cụ Đoàn Minh Huyên (Đức Phật Thầy Tây An). Hằng năm, Phước Điền tự thu hút đông đảo người dân khắp các tỉnh ĐBSCL đến cúng viếng. Tương truyền cho rằng, vùng Thất Sơn xưa kia khét tiếng hùm beo, thú dữ. Và, câu chuyện ly kỳ về ông Đình Tây thuần phục cá sấu hoang 5 chân, mũi đỏ (còn gọi là ông Năm Chèo) đã được truyền miệng khắp vùng.
Bà Hồ Thị Cưng, cháu ngoại đời thứ tư của ông Đình Tây đang trông coi hương khói và những hiện vật bắt cá sấu 5 chân còn lưu giữ lại. Chỉ về lưỡi câu to và 2 chiếc lao bén ngót, bà Cưng kể: “Ông ngoại tôi hồi đó là đạo sĩ đệ tử thứ 3 của cụ Đoàn Minh Huyên. Trong một lần tới vùng đất Láng Linh bốc thuốc trị bệnh, bỗng dưng trong căn nhà lá lụp xụp có tiếng rên la của một phụ nữ đang chuyển dạ. Ông ngoại tôi nhìn quanh vùng hoang vu, chẳng có ngôi nhà thứ 2. Thấy người phụ nữ đau đớn chuẩn bị sanh mà không có chồng ở nhà. Trước hoàn cảnh đáng thương ấy, ông đã xắn tay áo vào nhà giúp người phụ nữ kia sinh nở an toàn. Cũng ngay hôm đó, vừa về đến nhà thấy vợ mình sinh mẹ tròn con vuông, ông chồng lập tức đến ôm vợ con mừng rơi nước mắt. Sau đó, bà vợ nói với giọng yếu ớt: “Nhờ ông Đình Tây mà mẹ con em mới sinh được an toàn như vầy…”.
Chùa Thới Sơn
Bà Cưng bồi hồi kể tiếp: “Ông ngoại tôi nói, ngày trước vùng Láng Linh đồng hoang vu, thú rừng, cá tôm nhiều vô kể. Nhà vợ chồng của người nông dân ấy rất nghèo. Hôm đó, ổng để vợ ở nhà một mình để đi săn mong kiếm được thú rừng, cá tôm về bán để lo tiền cho vợ sinh nở. Nào ngờ, ngay ngày ông ngoại tôi đi hành thiện thì bà vợ lâm bồn. Lúc về nhà ổng quảy chiếc rọng với đầy đủ cá, tôm… Thế nhưng, thật kỳ lạ là hôm ấy trong chiếc rọng có một con cá sấu to bằng cườm tay, đặc biệt có đến 5 cái chân, mũi đỏ chót. Để đền ơn ông ngoại tôi, người nông dân ấy nói: “Không có gì quý giá để tạ ơn ông, đêm hôm qua trong chuyến đi săn, tôi bắt dính con cá sấu, nay biếu cho ông làm quà kỷ niệm…”. Nhìn con cá sấu có hình thù kỳ quái, ông ngoại tôi thích thú liền mang về nuôi…”.
Dụng cụ của ông Đình Tây vẫn còn lưu giữ để bắt nghiệt thú 5 chân
Khi mang con cá sấu về, ông Đình Tây mới trình với Đức Phật Thầy. Lúc đầu tưởng là con cá sấu bình thường, nào ngờ khi giở nắp rọng ra, Đức Phật Thầy lắc đầu, khoát tay bảo ông Đình Tây không nên nuôi con “nghiệt thú” ấy, sau này sẽ làm điều hại dân. Không nghe lời răn của sư phụ, ông Đình Tây lén lút đem con cá sấu 5 chân thả ở một góc hồ sen trước sân đình. “Hằng ngày, trời sụp tối ông ngoại tôi mang chuối, trái cây ra cho con cá sấu ăn. Mặc dù, con sấu “ăn chay”, nhưng vẫn lớn nhanh như thổi. Thấy con sấu càng lớn, càng hung hăng, ông ngoại tôi mới dùng dây xích trói một chân, không cho nó thoát ra khỏi hồ”, bà Cưng nói.
Đây là ao nuôi sấu 5 chân (ông 5 chèo) của ông Đình Tây
Đêm tháng 8 trời trở chướng, mưa to, giông giật, sấm chớp, con sấu đã sổng dây. Sáng ra, ông Đình Tây mới phát hiện con sấu mất. Khi kiểm tra sợi dây trói thì ông Đình Tây thấy còn dính lại một chân con sấu. Lần theo đường mòn sau đình, biết chắc là con sấu đã đi xuống nhà dân, sau đó ông mới bẩm với Đức Phật Thầy. Được sư phụ trao cho món bảo bối gồm: 2 cây lao, 1 cây mun cổ phụng, 1 lưỡi câu và 1 sợi dây, ông Đình Tây cùng đồ đệ của mình lên đường đi bắt “nghiệt thú”. Nhiều người cho rằng, con cá sấu mà ông Đình Tây nuôi lớn bằng chiếc xuồng, mỗi lần ai chèo ghe ngang trên đồng lũ đều bị con sấu nhấn chìm. Ngoài ra, khi đói, con sấu còn lên bờ đuổi bắt gà, heo, thậm chí còn rượt cả người, gây ra biết bao nỗi kinh hoàng cho người dân. Nhưng điều lạ là mỗi lần nghe tin ông Đình Tây cùng đệ tử xuống tận nơi truy tìm thì con cá sấu trốn mất. Ông Lê Văn Nhưng, người trông coi hương khói ở Phước Điền Tự nói: “Con sấu quá tinh khôn. Ông Đình Tây dẫn nhiều môn đệ đến vây bắt mà vẫn không dính. Sau đó, nó trốn đi mất tăm. Từ đó về sau không nghe mọi người than phiền con sấu này nữa. Sau khi ông Đình Tây viên tịch thì những món bảo bối được gìn giữ trong khung kiếng rất cẩn trọng. Hằng năm, đến ngày giỗ ông Đình Tây nơi đây thu hút rất đông du khách thập phương đến cúng viếng”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét